Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Tiếng hú hoang

Chẳng thèm nói mệnh danh tôi là
con sói hoang trong thành
phố. Nhưng với bạn tôi sẽ
cắn tôi như một vết thù xước
mặt. Hoặc như việc bạn đốt
cái cũi bạn đang xây. Bạn đang ăn [hoặc làm chết đứng] cái rìu bạn vẫn tưởng
để đốt sạch rừng, đốt sạch động vật [kể cả bạn] [hoặc như bạn sẽ thành] trầm ngâm cho ngày bạn vinh danh độc thoại

Sự thực thì tôi vẫn [như] hoặc [muốn] thành con sói vì bạn
tôi không căm ghét vì bạn
không yêu thương vì bạn
mặc dù tôi đang mượn danh một con thú cho
sự tồn tại xác thịt của mình
Đồng nghĩa với việc linh hồn tôi là một con quỷ dữ
giảng giải đạo lý cho đời

Giờ đây

Tôi lại đang loay hoay đối diện
với trang giấy [trắng] để biện hộ
và nổi đoá. Rốt cuộc cái thằng tôi
cái con tôi vẫn bành chướng trong
tâm khảm tôi. Tìm cho ra nơi
bắt nguồn của tiếng hú không âm
lượng và âm thanh tự đại
tôi bắt gặp một thứ giống nó
bọn họ tranh luận sôi nổi có
thể là gắt gao. Song sự thực thì tôi
đang bắt đầu hành trình chết. Nhưng vì sự chết của những
cá thể khác tôi phải sống hoặc giả là tồn tại

Dường như

tiếng hú không dứt
tôi tạm gọi là hoang

Sài Gòn 30/11/2007
© Bỉm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.