Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Giao cảm

Ngay tích tắc này đây, tích tắc
họ, tôi, hắn đang sống. Sự giao
cảm mọc lên từ cái xác thối. Và
đêm cùng tôi reo mừng [có thể
là hạnh phúc]
Khi tôi chợt nhận ra hắn
đang teo bé theo chiều hướng
mất hút. Họ thẩm tra về quê hương
hắn, hắn không nhớ. Họ thẩm tra
về tổ quốc hắn, hắn không nhớ họ
thẩm tra về dân tộc hắn, hắn
không nhớ. Họ thẩm tra về đức
tin của hắn, hắn vô đạo. Họ thẩm
tra về hết thảy những điều họ
muốn thẩm tra, hắn chào
thua. Có một điều duy nhất hắn
yêu hắn, yêu sự mất hút của hắn
và thì thào bằng lồng ngực: tôi
đang vỡ. Lửa hận thù đã cháy
rực, thiêu đốt phiến băng giả
tạo, đồng loại của hắn là người
bạn bè của hắn là thú vật, rừng
hoang và sa mạc. Quê hương
hắn là một hố đen vũ trụ, cha
hắn đã tìm ra cái hố đen ấy. Hắn
ra đời do một vụ nổ thầm kín trong
đêm. Tích tắc này đây hắn quên
đi những phù hiệu họ đính cho
hắn, họ nhào nặn hắn bằng tất
cả những gì lãng mạn và mị dân
nhất. Hắn là hắn - khoả thân như
buổi ban sơ. Tích tắc này đây
hắn đang làm tình với vạn vật
hắn đang làm tình với quê
hương. Hắn đang làm tình
với chính hắn

Sài Gòn 5/12/2007
© Bỉm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.