Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2008

Phát hiện

Là cái bóng của ai vậy nhỉ
Sao lại giống bóng tôi và chiếc mũ
Nơi bàn chân tôi bắt đầu
Là cái bóng ai vậy nhỉ
Sao lại giống bóng tôi hay là
Hình như cái bóng tôi hay là
Có thể mang đi báo cáo
Hoặc sung làm của công!!!

© Bỉm

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008

l[nh]ảm 39

dân Sài Gòn đã uống café bắp từ rất lâu
thay vì dùng bắp cho gà ăn
họ đem rang xay thành thứ có nhãn hiệu "café bột"
từng hạt café mốc meo trong xó
chỉ chực được đốt thành tro bay

họ cứ một mực café này không phải café bắp
cũng chẳng biết mùi vị
họ uống trên danh nghĩa một liều thuốc
xoa dịu cơn danh dự cho bộ mặt họ
và từng hạt café vẫn bị chín ép
vẫn ngập ngụa bùn sạn

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 38

khi niềm tinh tế tôi lộ dần
tôi không mùi trước thế giới loài người
đã mở miệng tỏ tình với một cô điếm chuyên nghiệp [vụ]
bình mới rượu cũ

không gian luôn như kẹt xe ở Việt Nam
triều cường dâng hạ mỗi ngày
như ý nghĩ cô điếm lả lơi bảo tôi thằng lừa đảo
vẫn phải bắt thú rừng hoặc các món thú rừng giả mạo

sẽ đến một ngày tôi tàn sát
những thảm hoạ âm ỉ từ lòng đất
ngột ngạt cuống họng kẻ đạo đức giả
con chim bay và tôi cũng bay

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 37

và hắn sống là để
hắn ăn và hắn ăn
là để hắn sống và
hắn xuýt nôn ngay khi
hắn vừa ăn xong với
ý nghĩ vụt đến hắn
vừa ăn thứ thịt đã
được nấu chín và hắn
đã sống là để hắn
ăn và hắn đã ăn
là để hắn sống và
hắn xuýt nôn ngay khi
vừa ăn xong với ý
nghĩ vụt đến hắn vừa
ăn thứ thịt đã được
nấu chín và hắn sẽ
sống là để hắn ăn
và hắn sẽ ăn là
để hắn sống và hắn
xuýt nôn ngay khi vừa
ăn xong với ý nghĩ
vụt đến hắn vừa ăn
thứ thịt đã được nấu
chín

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 36

những quả núi quanh
nhà đang trụi em
đĩ khọm phơi xương
mu từng ngày bầy
rận tranh thủ chế
tạo áo giáp hệt
như mỗi nóc nhà
trên đỉnh núi chờ
ngày em đĩ hồi
sinh lông mu mơn
mởn hoài bão vĩ
nhân mải lo tìm
kiếm hoá chất chế
tạo quan tài siêu
tốc sớm mai dần
gắt dầy thêm lớp
kem dưỡng da chống
nắng

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 35

cơn mưa đêm qua đã tạnh cùng với ghèn gỉ
trước mắt là từng chiếc đầu chân
đuôi ruột chó la liệt dưới vòi nước buổi sáng
hèn chi
thong dong qua cánh đồng mới gặt khoảng trống gió lùa ập từ dạ dày ợ lên cổ họng
toàn mùi chó chết và lá thúi địt
tọng bia rượu đầy lỗ miệng tuôn ra lũ điêu ngoa cặc dái lồn hĩm cu bướm chim...
lặng nghe tôi điêu ngoa tay không bắt ruồi
tôi
một thằng lưu manh bị trí thức giả danh
phọt ra cùng cứt đái và tinh trùng và máu và bệnh dịch hạch và từng phút hứng tình
lặng nghe tôi hâm lên bầu trời màu xám tro
nhiệt độ trong não cũng hấp thụ năng lượng từ chó chết gà chết lợn chết...

lá thúi địt...

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 34

căn phòng này không giống
một căn phòng mẫu mực
của nhà thơ vài chiếc
áo quần vài chiếc ba
lô vài quyển sách ngắn
dài dầy mỏng luôn tung
toé không bao giờ yên
tĩnh không bao giờ tối
ỏm và chẳng có ánh
mặt trời cả trong lẫn
ngoài những khi náo động
các bức tường sụp đổ
giữa vô vàn sóng biển
sóng người trơ ra một
anh chàng mặc quần thủng
đít trước mặt thiên hạ

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 32

tách biệt sự điên loạn và cá tính tri thức và phẩm cách
thân thể ọc ạch một ngày mưa đầu mùa
sống thì có hai cái đầu và hai thân người
một thân người có hai cái đầu / một thân người không có cái đầu
thỉnh khi hoặc triền miên dùng cái thân có hai cái đầu
để kiếm cơm
để xoa dịu con cặc nứng
lại vừa di chuyển đây đó tâm thần bất định với
thân người không đầu
đọc hai tiểu thuyết mỗi tối
bằng tay
lên đồng rồi thiếp đi
thế là buổi sáng lại mọc thêm hai cái đầu

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 31

thế là tôi đã được dạy về lòng căm thù
tôi được dạy về định hướng bản thân
những giá trị đạo đức
liệu có thể nào lương tâm tôi tan ra
vào huyết quản của từng cá thể
xác tôi đang phân huỷ mảng còn lại

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 30

đèn khác màu trong chợ Việt Lập
chiếu lên khuôn mặt cô gái có đôi mắt một mí
sáu con chuột chạy ra vào
miệng cống sát lề
con cụt đuôi đang tha một cái băng vệ sinh
vỏ trái cây rải rác
từ gầm xe đẩy tới những cái chân nhiều màu
tới cửa hàng đồ lót
tới cổng công ty nhựa Bình Minh
và vài và nhiều nơi khác

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 29

nơi này không có đồi cỏ tranh
buổi tối mệt mỏi
úp thân người xuống nền gạch men và bịt lỗ tai
thay vì úp mặt xuống đất đỏ

thi sĩ dụi mắt đi về từ phía công viên
em gái dụi mắt chạy đi nhận báo
mặt trời lên như mọi ngày
khói bụi thay dần sương
nhìn ngang phía mặt trời

và ngày

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 28

giấc mơ gia đình trẻ vừa tan vỡ
bước chân nhảy nhót
của cô gái đồng bằng sông cửu long
làm dịu cơn đau từ thai nhi quẫy đạp trong bụng
con nhện
trên trần nhà đã chết khô
còn vương chút tơ phủ lên thân thể người chồng
anh ta vẫn về vào buổi tối từ phía nhà hàng
với ổ bánh mì cháy xém

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 27

phát hiện to lớn
tôi buổi trưa tản mạn và xơ xác
hoá ra ngôn ngữ phải thật kêu thật to tát
những ký tự rỗng tuếch
vài tên nửa mùa

lảm nhảm thì chỉ có nước tự mà nghe
hay cần trở thành triết gia
mang bộ mặt lạnh lùng và hợm hĩnh
thế thì
đành

khi có ham muốn ngồi nhậu với nhân gian
"lên gân em những luồng xoáy đôi mắt
hét vào hư không từ đéooooo"
thế là giải thoát
và em trở nên tiếng nổi như "[l]cồn"

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 26

mỗi khi nêu
tên một ai
đó tớ thường
ngọng

[Heidegger] tớ lại
gọi thành [người]
[Hitler] tới lại
gọi thành [người]
[Hồ Chí Minh]
tớ lại gọi

thành [người] hay
anh [Tám sẹo]
tớ lại gọi
thành [người]

[bây] giờ tớ
vẫn thường [ngọng]
khi nêu tên
một [ai] đó

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 25

lắm lúc đại loại
như tối nay nó
hoặc vài thứ giống
nó chẳng thể tự
lật mình đấy là
lúc tớ bỏ xuống
bàn mớ sách lên
án / dẫn đường con
gián vẫn nằm ngửa
vô vọng trên khoảng
hành lang căn phòng
số bảy ai mà
biết [ ] lý do nó
đầu đội đất chân
đạp trời mặc kệ
tiếng nước xối trong
phòng tắm hay tiếng
thở mấy anh công
nhân đại loại thế
tớ phải làm gì
giúp con gián lật
ngược [ ]

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 24

tặng michelia

vậy đấy anh bạn có bộ râu lởm chởm
anh phải trả tiền để có một cái đầu trọc
và khi sống cùng tôi
mặt chúng ta không bao giờ nổi mụn

vậy đấy anh bạn có bộ râu lởm chởm
khi ánh sáng đang loé chỗ tôi và anh
chúng ta đi thẳng hoặc ngoằn nghèo tới nơi [không] có cột mốc
hoặc lựa chọn một thái độ

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 23

đôi chân tôi trên cây ổi
khoảng cách giữa các trái xoài là bao nhiêu
còn những chiếc lá đang xào xạc cho tán cây hay nó tự hát
điều được bày ra ở đây
tôi thấy những căn bệnh
đang lớn mạnh hoặc là những con gà nhỏ trong vườn
sáng ngày mai
nó thức dậy và gáy

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 22

tức là chả hiểu sao cứ như sáng nay
mình cần phải kiểm tra hộp thư điện tử để chắc chắn rằng
không sót thư nào ngoài thư rác

nắng đang xâm lấn
xe đang chen chúc
à
cần một cú điện thoại
để chắc rằng không ai nhấc máy

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 21

cần phải ăn cắp chữ
từ những bài thơ nổi tiếng
cần phải gục đầu vào gối
trăn trở kiểu tình trai gái

cần phải in sách
để nổi danh và lưu truyền
cần một cái hố không đáy
để chôn cảm giác

cuối cùng
cần một cái máy tính
một nửa con mắt
một ngón tay cụt hai đốt
để vịnh về [t][ô][i]

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 20

các bạn giun sán thân yêu
cho mình giải thích đôi điều xót sao
dù rằng tình bạn thâm giao
dù rằng quấn quýt biết bao lâu rồi

nhưng tớ không phải đồ tồi
hôm nay phải nốc cả nồi chè khoai
hai lon bò húc trên tai (tay)
mà sao các bạn vẫn đài (đày) thân tôi

hẳn là các bạn thích xôi [?!]
thế là tớ nấu nguyên nồi ăn luôn
vậy mà các bạn vẫn buồn
khiến tớ đau bụng muốn nôn cả ngày

thôi thì ta tạm chia tay
dăm ba năm nữa có ngày gặp nhau
tuy rằng đau [,] rất là đau
mặc kệ [,] tớ phải mau mau mua về

thuốc giun thuốc sán mọi bề
để cho các cậu ra rề vườn hoa
thôi thì các bạn tạm xa
hẹn dăm năm nữa cả nhà lại vui

bây giờ trời vẫn tối thui
...

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 19

xin lỗi bạn đời thân mến tôi không thể chung sống với bạn nữa
em thân yêu
cái nick* của bạn cứ sáng im lìm
làm tôi đưa con trỏ vào cửa mình em mấy phút

tôi sẽ bóp chết em vì hôm nay ngày cá tháng tư mọi người đều không chấp nhận sự mất mát
trong hết thảy đều dừng ở
ngày mùng một
là hết thảy
đều đứng trước của mình em mấy phút

tôi đã si mê
cuồng loạn
trong thế giới không có nghĩa địa
chỉ có tình yêu hướng tới cửa mình em
ngày cá tháng tư triền miên cộng đồng loài người đã mấy mươi ?!?! nghìn năm lịch sử
tương lai loài cá

(*): bí danh, thường là tên các tài khoản trong hệ thống mạng xã hội trên internet

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 18

đồng ý
đồng ý
tao làm bạn với bọn khủng bố
đồng ý

tao đang mưu toan bài ca hốt xác người
đồng ý
tao không nổ bom
tao dùng rựa xả từng đứa
đồng ý
tao huỷ diệt
đồng ý
tao không nói nữa làm thôi
đồng ý
tao xả hết lượt tao nhậu rồi tao đốt xác tao bằng rượu
đồng ý
vậy là tao có cuộc vui đấy nhé
ý nghĩa lắm
ok!

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 17

cần một lời tụng kinh
hoặc một bản rock từ bốn chiếc loa 1000w trong căn phòng hơn một lít
ngay bây giờ
cơn buồn nôn ồng ộc tôi cố nuốt lũ giun đang loe ngoe ở cổ họng

tức là ngay bây giờ, đang lừ lừ theo từng cử động của các ký sinh trùng
những sinh vật có răng hoặc có vòi
đang lúc nhúc trong lồng ngực
một cuộc đau không đầu cuối và đang rền rền

hết sức chống theo mệt mỏi cảm nhận
các cơ thắt lại liên hồi
rồi đột ngột tách từng nhịp
gãy chỏi bấn loạn hết sức ly kì các âm thanh như jazz lan
tận hưởng khoái lạc từ những cơn đau là niềm vinh hạnh của kẻ huỷ diệt

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 16

đi ra con đường nhiều ổ gà và hố ga
mọi người dễ bị ngã và bị thương chả phải sập gầm xe mà do tránh
quá nhanh

đi ra con đường nhiều ổ gà và nhiều đất với cát
những chiếc nón đi xe gắn máy màu xanh màu đỏ
quá nhiều

đi ra con đường nhiều ổ gà và nhiều xác đang rữa
mọi người bịt rọ mõm lủi khỏi nhau lanh lẹ
để khỏi tốn thời gian vào bệnh viện
phân bua

đi ra con đường nhiều ổ gà và nhân dân
có một nhà thơ nghèo xơ xác mắt mơ màng...
"đụ mẹ mày thích chết à"
hử...hả...

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 15

à này tớ cậu
tại sao lại không thấy gì trong bóng tối
bí ẩn đấy
một bí ẩn nữa rằng tớ
ứ có thể viết một bài thơ toàn bằng tiếng Việt

chẳng vì tớ
thiếu iốt nhưng thực sự tớ đếch có viết được một bài thơ toàn bằng tiếng Việt
ngày tớ đi học
là những ngày con đường đầy nắng và hoa
là những ngày thật rằng thơ mộng
í
đấy nhé

ngày tớ đi học toàn là những ngày tớ tự hào [hùng]
toàn là những ngày
yêu thương và hờn dỗi
những ngày hâm lại căm thù

í

đúng nhé
một bí ẩn cả cho tình yêu
tớ ứ có yêu được theo cách riêng mình
tớ ứ có biết ngày tình nhân [Việt]

à này bí mật đấy nhé
tớ ứ có làm một bài thơ hoàn toàn bằng tiếng [Việt]
tớ ứ biết căm hờn cái gì và vì sao phải làm như vậy
tớ ứ biết làm thơ
ứ biết

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 14

rỗng
ruột
là chuyện cái ruột bị giãn ra do hay ăn quá no
rồi khi ăn ít lại, sẽ có khoảng không được lấp đầy

rỗng ruột
là do hay ăn những thức ăn cồng kềnh
mà dinh dưỡng lại chẳng là bao
tớ không thích ăn măng và cà pháo
bởi nó rất phí công nhai nhép

rỗng ruột
làm cho ta ảo tưởng số lượng, nghi ngờ chất lượng thức ăn
rỗng không ăn thua gì
ruột không ăn thua gì
nhưng rỗng ruột sẽ làm cơ thể ta
teo tóp
tiều tuỵ

sự rỗng ruột cũng dễ làm hình dáng cái bụng ta trở nên xấu
đề nghị bà con cảnh giác
với chính cái miệng và cái ruột của mình

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 13

luôn có những khó khăn
trong thời đại con người đối mặt với từng cú enter*
sức ì sẽ giết bạn không báo trước
việc tối quan trọng trước khi tan sở
các link** phải luôn suôn, mượt

khi nói một câu quá khó hiểu
chỉ còn nước tự mình đập đầu vào bàn làm việc để chết
dù có nhiều thứ được tìm ra bạn chẳng bao giờ thấy thù hận lịm tàn
thơ cũng sẽ tan biến
ví như tôi là một nhà thơ
tôi chỉ còn nước đi đánh giày kiếm sống

những nhà thơ đi vào mâm rượu
tâng bốc hoặc mắng nhiếc / liệu có thể phớt lờ lời bông đùa từ khách khi hắn mở quán nhậu!
chỉ giả tạo
nhìn mình đi / những bộ mặt quá nghiêm trọng
cả tôi nữa
tôi hỏi giá trị?
chẳng khác nào một miếng dồi chó!

hàng ngày tôi vẫn ấp ủ ước mơ được nổi tiếng
hàng ngày tôi vẫn kiểm tra hộp thư điện tử đều đều
để khẳng định rằng tôi vẫn tồn tại với hình dạng con người
tôi vẫn tự ru mình bằng những âm thanh đến là thối

(*): đi vào một địa chỉ nào đó trong hệ thống máy tính
(**): đường liên kết trong mạng internet

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 12

có một chuyện cần phải được làm rõ
làm sao để không chửi rủa lúc nắng buổi sáng nhiệt độ ngoài trời là hai mươi tám phẩy năm
phải lảng tránh hay đối mặt với các móc nối trên internet*
không hề có một chứng bệnh nào của loài người
chỉ có sự điên rồ đến từ các con chữ

mọi người đang nói chuyện phiếm
và chia ra nhiều nhóm, một thân người có thể là hơn năm nhóm, tự cãi vã và làm chính trị
khi loài người dắt díu nhau lên sân
những cuộc đấu xảy ra lấn tràn cả mặt người xem
ở bên lề, vẫn có vài kẻ khinh miệt ai đó khác gu hắn

mở mắt / rà xét cơ thể / rồi đi tới nơi làm việc
có thể nào lấy miệng thổi căng cái bánh sau chiếc xe gắn máy đã xẹp lúc nào đó tối hôm qua
một lựa chọn khác: dắt ra tiệm sửa xe
nếu ngồi gặm bánh mì mà có ai đó soi mói
tốt nhất là nhìn thẳng vào mặt hắn và chậm rãi nhai / nuốt - nhai / nuốt

(*): một hệ thống các mạng máy tính được liên kết với nhau trên phạm vi toàn thế giới

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 11

rất nhiều con đường được mở ra
rất nhiều con đường được vùi lấp
những con đường vùng tây nguyên
luôn luôn có gió thổi

những con đường ở Đà Lạt
thường thì có hơi lạnh
thi thoảng một bông hoa nhỏ bằng cúc áo
mọc
trổ hoa
tàn lụi ở vị trí sát lề

nếu để ý nơi vai áo
khi đi trên những lối mòn trong rừng thông
sẽ đối mặt với một phần của bông hoa Bồ Công Anh
loại bỏ tiếng thông reo
loại bỏ tiếng côn trùng
một vài âm thanh ngắn
sẽ đối mặt với những vận động
của đất
của nước ngầm
của những gì trên cơ thể mình

có thể kiếm lấy một vài thứ ăn được
trong những lùm cây nhỏ
những con lạch trong vắt phía dưới mấy tảng đá lớn

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 10

gằm mặt sát tô hủ tiếu nuốt từng miếng
chị ấy nói khẽ
chị ấy, nếp nhăn xô đẩy
con bé nhai mấy vụn mì gói

gằm mặt nuốt từng miếng

ngay lúc gió nhẹ ngang qua
nổi da gà, có vẻ mình thiếu ngủ
khẽ đưa tay đón con bé vào lòng
nó bỏ chạy
có ánh mắt nhìn mình chằm chằm
một người xa lạ

gằm mặt sát tô hủ tiếu
vị béo ngậy từ con sâu bám nơi mặt dưới chiếc lá xà lách
thấy mọi người khấp khởi, mau mải [những chuyện thường là riêng tư]
hoặc có người giận giữ phóng xe rất nhanh
hình dung một cuộc sống thật chăm chỉ
mình trở nên nhỏ bé trong mình
giống như vị của cái tóp mỡ

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 9

tin
Sất nói Sất cũng điên
cười cả ngày
chả quen biết
chập tối cứ hình dung ra Sất
cứ như là đã giận nhau từ bé
cứ như là muốn có Sất í
Sất thì không được rồi
có thế giới của Sất
mình thì chả có thế giới nào
mình cứ thích những dòng chữ
trên máy tính
Sất gõ
cứ như thể là nghe được tiếng lách cách
cứ như thể là sẽ làm nhạc sĩ
sẽ ghi lại từng cử động ngón tay
Sất
mổ lên bàn phím
thế vậy ấy
bèn là vọng tưởng
bèn là nhớ
một người con gái ảo
bèn là mềm yếu
hóa thân thành Sất
tự mình yêu tự mình mâm mê
tự mình chữa trị
căn bệnh điên hai đứa viết ra
thế đấy
cần Sất, chả cần Sất
cũng!!!
chả sất

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 8

như mọi lần
dương vật nó dựng ngược
nó ghì chặt
nằm đè lên ông thầy chùa
nó rên
ông thầy chùa rên
nó tìm
nó tìm
nó rên
nó không đút vào đít ông ta

ông ta ngậm dương vật nó
bú mút
liếm

ông ta cầm dương vật nó
sục
sục
ông ta rên rên
rên
rên rên

nó rên
nó nhắm tịt mắt
nó nghĩ tới đứa con gái nó chưa một lần nắm tay
nó rên
nghiến răng
gồng người
dấn
rên

phụt
ụt ụt
ụt

ựhừuhừ....

nó nhắm mắt

lần sau bắn nhiều hơn nữa nhé
một đêm ít nhất phải ba lần
một lần ít nhất phải ba mươi phút
con nhé
mà tại sao con không bú cho thầy

nó nhắm mắt
nhắm mắt
nhắm mắt

.....

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 7

chú công an chửi
chú công an chửi
chú công an chửi
đám sinh viên đi
vào
trong nhà
không có tiếng động

cất rượu, cất mồi
ngủ

choang !!!
"con mẹ chúng mày
để đèn cho cúng mày quậy à"

gã bụi đời nghe
nghe
đi ra ngoài
hỏi chú công an
nói từng tiếng
đủ nghe

chú công an chửi
chú công an chửi
chửi
chú công an ném bóng đèn neon vỡ một nửa trên tay chú xuống đường
chú công an chửi

mọi người không nói
đi ngủ
thằng bụi đời chửi chú công an
chú công an đi

chú công an kéo bảy người về
chửi
chửi
đe doạ

thằng bụi đời ra van xin
chú công an chửi
chửi chửi chửi
chửi

mọi người chửi thằng bụi đời
thằng bụi đời xin lỗi mọi người
xin lỗi chú công an
quỳ xuống

mọi người nhìn
mọi người bảo nó đi ngủ
chú công an chửi
chửi

mọi người đi ngủ
đám công an chửi
chửi chửi

đám công an bỏ đi
đêm không có ánh sáng
không có tiếng động
một đêm
không khác đêm nào
ở khu ổ chuột phường 17 quận Bình Thạnh thành phố mình [CHÍ] hô

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 6

nhớ lại giấc mơ đêm 14/3/2008

miệng mỉm cười
thân người chéo qua chiếc giường sắt
giơ tay trái lên
trong khi tay phải đã được lột da, tách xương, lọc thịt

tiếp tục nhìn gã giấu mặt
giúp mình lột da, tách xương, lọc thịt
mình thở
nghỉ
hít
nghỉ
thở

mắt liếc
mắt liếc
liếc
lưỡi không lè

gã làm xong xuôi
mất 7 phút 30 giây
mình nằm im
nhìn thân thể
nhìn hai cánh tay của mình

đã được róc
không có máu
không có bụi bẩn

mình không khóc, không cười
nhắm mắt

mở mắt

mắt chớp
mắt chớp
chớp mắt

ngồi im
chờ sáng
chuẩn bị bộ não cho công việc của ngày mới!

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 5

ngậm
đi
viết
nhận
tiêu
viết
nhận
vun vén

cảnh giác
giữ
ngồi
viết
ngó
lấm lét

gửi
nhận
tiêu

vun vén
lo lắng
giữ
công kích
kết
a dua
chửi
a dua
run

viết
nở mũi
nhai
nhai
nhai

nhận
giữ
chết

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 4

22:17 thứ tư 18/3/2008
tám mét vuông
phòng số 3 trong 4 căn phòng tính từ đỉnh cầu thang dẫn lên lầu 2
giấy trắng: một tờ khổ 23x32 (cm)

cọ: 3 cái
giá vẽ: không
màu: 5 hũ

chấm
chấm
quẹt
quẹt
đổ
quẹt
xoa
vẩy

phẩy
xoa
ngoạch
đổ
xoa
quẹt
vẩy

nghỉ
ngơi

lật
ngược
bôi
bôi
xoa
xoa
vạch
cạo
đổ
ngoạch
vẩy

nghỉ
ngơi

gấp
gấp
gấp

vo

bỏ vào sọt rác

lau
chùi
rửa
tắm

suy ngẫm
viết
vo viên
viết
vo viên

tụt quần

ngủ

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 3

ê lũ tụi bay [!]
lũ màn hình
máy tính
có kết nối ADSL gói cước pro
đừng bày ra trước mặt tôi nữa
những [hot new] bi ai
hãy ngừng phô lên bộ mặt tụi mày
những tấm ảnh đẫm máu

ê lũ tụi bay [!]
lũ giác quan của tôi
hãy lạnh lùng vô cảm
hãy thôi khát những giọt nước
tại con lạch rừng đầu nguồn
chỉ còn lựa chọn cuối cùng
lặng lẽ thò tay vào tủ lạnh

mách nhỏ thằng tôi [!]
vào ngày mai – thứ tư, 19/3/2008
hãy trốn đi
đến nơi không còn nhìn thấy Lhasa
vào ngày mai - thứ tư, 19/3/2008
trên con đường bỏ chạy
không được ngang qua chỗ người đàn bà ôm bom tự sát
đừng dại dột trú ngụ tại nhà chùa, nhà thờ, nhà quốc hội

hãy bỏ lại nơi đây một nụ cười
khi xem vở Romeo & Juliet trên máy thu hình
hãy bỏ lại nơi đây tiếng nói loài người
mà ngươi đã học mót được

hãy tóm vội hành trang
một cái đầu trống rỗng
hốc mắt không có con ngươi

ở đó - nơi ngươi sắp đến
bóng tối vây kín
ngươi phải bịt tai và ngậm miệng
chờ xem những màn kịch liên hồi
của vũ trụ
những va chạm vào tâm hồn ngươi

hiểu rồi chứ [!]
hỡi thằng tôi

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 2

cổ họng bứ lại
tim thắt ở van
dạ dày cố đẩy thức ăn lên miệng
mắt cay cay

chỉ là những cảm giác yếu đuối
chỉ là sự chối bỏ
chỉ là giả tạo

sự thật không bao giờ minh bạch
hai thân người cong queo
bụp
huỵnh
hự

cho mày chết này
con chó này

tay mày rảnh lắm à
ăn cắp à
cho mày chết này

con mẹ mày

bốn mươi ngón tay giật giật
trắng pha đỏ

chúng nó hả hê, đã tay
vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ
chúng nó yêu và ghét
ghê nhỉ
chúng nó yêu mẹ chúng nó

đừng bảo tôi đau
tôi muốn huỷ diệt lũ chúng mày
hãy cùng tôi xuống địa ngục
hỡi lũ người gớm ghiếc
lấy đồng loại làm đe
lấy đá tảng làm búa

Sài Gòn 2008
© Bỉm

l[nh]ảm 1

lúc này
lá vàng có rơi thì cũng không nói cho ai biết
không muốn tranh cãi
về đạo đức

không có ví von cho tình yêu
tất nhiên là không người tri kỉ
ngôn ngữ chẳng cầu kì
mặc kệ
cứ lục những những gì đã thành rác

lúc này
là tối hôm qua
thì cũng mặc kệ
cặp vợ chồng mới cưới

một mình giữa hai gia đình nhỏ
tối qua
họ tâm sự đến nửa đêm
rồi tiếp tục tâm sự
tới sáng

và những âm thanh khác
làm mớ bòng bong hiện hình
đối mặt với xung quanh
đối mặt với chính mình
bằng tiếng nghiến răng của con cóc

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Khoảng trống của bao cao su

tôi là bóng ma bạn ạ
từ những con chữ hệ thống máy tính hay các dạng biến sắc của đời sống
tôi trở thành một con ma tách biệt và câm bặt
ở nơi khoảng trống giữa tôi với loài người

tình trạng nguột sức hưng phấn như khi làm tình
ả đến cùng những hoang mang tôi
như việc nhận diện sự có mặt của chiếc bao cao su
tôi đã không vỡ được lẽ về nó

khoảnh khắc lu mờ về sự hiện diện tôi
nền văn minh cần được phóng thích cải tạo
tôi đã không thể nhận diện được sự có mặt của chiếc bao cao su
và tiếp theo có thể là bao da người

Sài Gòn 6/08
© Bỉm

Chùm thơ - Những giấc mơ

1.
thì vẫn vú, mông và dục vọng
mắc kẹt những hoang tưởng
chiếc lồn phương tây diễm lệ trừu tượng
đến chứng điên
của một nàng bùn lấm tới bẹn
từ khi thú vật
con người dần khẳng định
phải bấu víu nơi đâu
cô độc trước biến cố thần thánh cùng thượng đế
đấng tạo hóa, linga, yoni
đấng tạo hóa cây lúa nước
đấng tạo hóa những con đường lòng vòng
đẫn đường tới từng chiếc lồn
rời bỏ
tan vào đất
đau khổ, tội lỗi
đối mặt với ngày và đêm
những hoang tưởng
rời bỏ
chiếc lồn trừu tượng chiếc lồn lấm láp
tan vào đất
đau khổ, tội lỗi
2.
phải tìm cho ra trong khói bụi xe cộ
vui buồn yêu ghét
và mổ xẻ
và bình thường hóa quan hệ Việt Mỹ
bộ não chị hai năm tấn
giấc mơ về nước Mỹ tươi đẹp
những giấc mơ trốn nhau
ú tim
một người Việt tầm thường
những giấc mơ về nước Mỹ xinh đẹp
thật mơ hồ một người Việt tầm thường
tốt nhất là
cả thế giới cùng mất trí nhớ
giấc mơ có hình dáng những triết gia
lời lẽ bí hiểm
về cuộc sinh tồn công bằng
việc gì phải lụy phận
giấc mơ những con ma Việt
lờ đờ trước ngõ
nhớ mẹ khi chiều trên bến sông
những giấc mơ mất dấu
những con chim Lạc mơ hồ
những con chim Lạc ngơ ngác
trốn khỏi câu chuyện cổ tích
trốn khỏi miệng bà ngoại
lưu vong
mãi đến khi chết
bà ngoại vẫn mơ về điệu hát
những câu chuyện cổ tích cánh đồng
bà ngoại trốn vào câu chuyện cổ tích
hát ru
3.
ròng rã
những giấc mơ cứu vớt linh hồn
những giấc mơ bịa đặt
khoảng cách từ thảm hoa dại
kéo dài tới tận ngục tối
những ý nghĩ chôn kín
cùng quy định sự thống khổ nơi đây
đàn vịt thật vô tư
cứ nhởn nhơ tới ngày lên đĩa
những giấc mơ ám ảnh
liên tục ẩn dụ
liên tục ẩn dụ
giấc mơ về món cá kho
về cánh đồng bất tận
giấc mơ nơi đáy biển
muốn vùi mình hay thành bọt trắng tinh
4.
hai người Pháp đi ngang đây chiều qua
họ mang theo dự án bảo vệ môi trường thế giới
tới nhà bà ngoại
ăn canh rau đay mướp và cua đồng giã
hai người pháp đi vào phía rừng
nơi từng khoảnh đất cháy xém
nơi đàn bò nhởn nhơ
nơi người đàn ông đang gọi điện thoại di động
anh ta ngồi trên một thân cây mới chặt
5.
nơi một cô điếm sinh ra
những con cò hoảng sợ
có thể cánh đồng dần mất màu cổ tích
có thể những cánh đồng nhạt dần
mọi người vẫn mơ về câu chuyện cổ tích
những chiếc hộp đựng người ở Sài Gòn
cứ xanh đỏ, xanh đỏ
những chiếc hộp tù đọng
bóp nghẹt con mắt đêm

ngày hôm nay và những hoang tưởng điên rồ
sự ngưng đọng hoàn cảnh
sự chết mòn
hão
những con gián vẫn lặng lẽ
nhìn người Việt làm trò

Sài Gòn 29/7/2008
© Bỉm

Bạo chúa

tìm lý do
cơn buồn, cười chiều nay
ta trở thành bạo chúa
găm
dao và ý nghĩ
lên nàng

đánh
phá

những đêm
những mộng
những ảo vọng
những yêu
những thù hằn

những thú tính

Sài Gòn 8/08
© Bỉm

Bản án

phiên tòa không lời biện hộ
con mắt đưa đưa
những con mắt đưa đưa nhịp dõi
ngừng nhé tim
chúng ta kết án loài người bởi nó
chỉ lặng câm phiên tòa
chủ tọa đã đi nhậu những con mắt đưa đưa
bồi thẩm đoàn đi ăn giỗ những con mắt đưa đưa
con ma lanh lả lơi
con ma lanh phiên tòa
những con mắt nhịp dõi phiên tòa
không lời biện hộ
kết án loài người
bởi nó
con ma lanh lả lơi hèn mọn nhịp dõi
con ma lanh phiên tòa không lời biện hộ

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Một ngày chạy lại đoạn băng sự tình sến

viết cho nàng ả cô ta người đàn bà em tên Sất

anh
cần phải không nói với em
về những điên cuồng chúng ta trải nghiệm từng khoảnh khắc nương náu mình
nàng là em trong niềm căm ghét
lôi tuột ta vào căn phòng trú ngụ

anh
cần phải không nói với thế giới sự im lặng nơi anh
nơi mỗi ngày anh lui tới vì những thứ anh ăn và uống
niềm nương náu
chúng ta

em bận bịu với từng khoảnh khắc thoát buộc em
cô đơn và lạc loài với chính ả người đàn bà thù ghét khoảnh khắc nơi anh trở về sự tình sến rực rỡ
trong cõi ngày không mưa theo sự tình sến chúng ta giao nhập sự thể điên cuồng
rằng là vì
ký tự đời sống mình
rằng là vì
lải nhải sắc màu hoại tử những con bài chúng ta cần đi cho cuộc tình ly loạn lưu vong mình
nàng là em trong niềm căm ghét lôi tuột...

nàng là em...

Sài Gòn 6/08
© Bỉm

Lỉnh kỉnh

xét một cách toàn diện trên toàn bộ tớ chẳng quan trọng con người nữa rồi hí hí hí
vào một ngày
củng cố nhiều vấn đề nan giải tớ không cần đau
sự-thực có thể đối mặt không hào nhoáng
khởi
chuyển
thúc đẩy tớ yêu từng con gió không mát không nhẹ
thúc đẩy tớ vui thú trong chăn mùng rận chấy, tớ đi
còn khoảng trống thần bí lộ nguyên trật tự hoang mang
bông lông có cần gì thoát
các cuộc chơi diễn ra ý nhị phá rối thay phiên
tớ chả mất nửa buổi để đọc diễn văn
cho
công chuyện đánh răng
cuộc đảo chính của đồ đạc tớ mường tượng có thể chẳng thành góc quay cho cảnh sau cùng sẽ là nửa bước chân không định hướng
ngay cạnh
toạ độ vô cùng tớ
va chạm với bát đĩa bàn ghế tủ dép con đường ổ
gà ba trợn loăng quăng nhảm vui cười không khóc
vịt ngan
lông mèo
thiên thạch bụi đá ánh sáng bóng tối lom khom
tỉnh
lược
tiện thay khéo vụng
không ngu
không khôn
đánh đổi làm nghệ thuật hai phút rưỡi trung bình hai năm trung bình tuỳ hoàn cảnh
và sướng thì lại rất giản dị
đừng mong
tớ ru lời kết
úi dà
các cục bé, các cục lớn, các vật bé các vật lớn sinh vật bé sinh vật lớn tất tần tật tuốt tuồn tuồn đều có thể được có thể bị cà trớn hoặc bặm trợn tiếu lâm

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Những căn cước vệ sinh

đó là những
căn cước vệ
sinh khi từng
tầng của toà
vệ sinh hoạt
động liên tục
và không gì
khác những bồn
cầu trong toà
nhà vệ sinh
bằng những giấy
tờ đại tiện
phải trả tiền
cho những lần
liên tục lúc
xếp chồng nhau
một nhà vệ
sinh thật lạ
với căn cước
giấy đại tiện
và từng tầng
xếp lên nhau
chẳng gì ngoài
những bồn cầu
toà nhà xếp

Gài Gòn 2008
© Bỉm

Con cóc cần

con cóc cần thở
con cóc cần thức ăn
con cóc cần một cái hang
con cóc cần vui
con cóc cần bạn bè
con cóc cần tiếng
con cóc cần trở nên nhà thơ
con cóc cần viết một bài thơ
con cóc cần miêu tả
con cóc cần
con cóc cần đóng góp
thưa các ngài
con cóc cần các ngài
thế đấy
con cóc cần thế đấy


chú thích
1. cóc: động vật thuộc họ ếch, cũng là một loại thơ nhảm nhí (thơ con cóc)
2. cóc: đồng nghĩa với đếch, đéo, ứ, không, chẳng...

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Trả thù

đính chính bạn rằng không nên nói
tôi là kẻ lật mặt tôi chỉ
là một con bò có nhiều mặt
nạ khác nhau nhắc bạn nhé tôi

sẽ trả thù bạn bằng cách lột
hết mặt nạ của tôi nào là
bộ mặt ngây thơ nào là bộ
mặt ngoan ngoãn bạn sẽ thấy tôi

có cái đầu bò không sừng không
sừng đời sống tôi bạn ạ tôi
không phải kẻ lật mặt tôi sẽ
sơn lại những chiếc mặt nạ của

tôi, rao bán trên mạng với giá
hời cho những con bò như tôi
không sừng hoặc có sừng nào
là bộ mặt dâm dục nào là

bộ mặt kiêu kì nào là bộ
mặt thống trị tôi lột để trả
thù bạn để cho bạn thấy bộ
mặt bò của tôi không sừng bạn

ạ những mặt nạ của tôi đầy
con chữ đầy niềm điên khùng khiêu
khích bạn một con bò khác như
tôi không sừng hoặc có sừng tôi

sẽ trả thù bạn trả thù những
mặt nạ cả đời tôi chế tạo
những mặt nạ đầy con chữ những
mặt nạ bốc mùi các món ngon

những mặt nạ sạch sẽ đẹp đẽ
tôi mang thay đổi liên tục trả
thù bạn tôi lộ ra bộ mặt
một con bò không sừng

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Táo về giời

Hôm nay anh Táo về giời
Khiến em nấu cháo lại rời như cơm
Nhớ ngày cúng những món thơm
Anh nhai ngấu nghiến rồi "bơm" nhiệt tình
Cái nhà anh Táo thật ranh
Chỉ ăn của mậm, chuối xanh, mắm gừng
Chuối xanh của mậm đã từng
Mà sao anh Táo lại ngừng giữa phen
Giời của Táo, thấy quen quen
hình như cô ả dệt len xóm này
Đêm về thấy Táo ngất ngây
Tiên sư anh Táo, cái chày có son

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Entry* đầu thế kỷ

háng thường toác ra và rộng
háng khép nép chào mời lãng xẹt
Tao đang sống trong bãi rác trực thuộc
thế kỷ hăm mươi mốt
thời mà
lồn dần rỗng
kể cả của đàn bà và thú

trong những năm sau, tao hay bị ám
bởi
những cái đít vẫn hơi khác
dù nghuây nghuẩy
lúc ấy
tao hay bợ lắm
có một cái đít rất giống đít mẹ
tao

Bữa ăn muộn như một con đĩ rạc
lồm cồm trong ngăn kéo tủ trang điểm
lý do rất chỉ vì tao không còn dậy sớm
thời mà thuốc lào lên gân
bảo tồn
tao bị say thuốc lào [mẹ kiếp, cái thứ này hôi như nước đái]

Trong hốc mắt tạo hóa
con người thi nhau đếm lông mày, lông mu
thi nhau đòi nhân quyền
bằng cách đạp lên nhau
đạp lên các loài giống khác
thậm chí đạp lên cỏ
để khẳng định sự to tát
con người không còn vui chơi

con người hủy diệt quyền thú vật của con người
vì nghĩ rằng
thế kỷ này
con người là nguyên thủ của thế giới

Riêng tao là sói
con sói điên hay gặm cỏ
và khóc vì én đêm trêu ghẹo

chào con người
tao đi nhé

*: khoản mục ghi trong nhật ký

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Cọng lông số bảy của con vịt điên

nói cho cùng cách ngón út một gang tay rưỡi
không có màu vàng
nó di chuyển với gia tốc thay đổi
sáng hôm qua

con vịt bơi giữa ao cùng lúc cọng lông lên đỉnh đầu lệch
bởi chạy nhảy thì bất khả
bởi mệt
và ít bay
con vịt căng hai cánh giống dây phơi
và định lột

cùng với hoạt động điên
cùng với cọng lông số bảy
làm cờ phủ nhận con vịt đang được rang

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Tầm ựa

Trâu tầm ngưu mã tầm ngựa
gà tầm cựa
mọi người có thể tầm các vần ựa
như
nhựa
rựa
bựa
hoặc
bựa
rựa nhựa
hoặc
rựa
bựa nhựa

Sài Gòn 2008
© Bỉm

như là a n h

ha ha ha một tràng cười
thật khó hiểu
bởi tham vọng đóng k h u n g
khoảng trống vô thức

chẳng lẽ bắt mày thích vịt thích ngan
chẳng lẽ bắt mày yêu
thì rất như thể là
chỏng vảnh

em ơi em ơi
hỡi ơi em ơi
hỡi hỡi chỉ thể-hiện sự khoẳng lên âm lượng lực h ú t vô định
từ phía em

hoặc nhiều hơn thế nữa
nhé ơi thoặt choạnh là cung bậc khác
của tiếng hú trong tôi

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Khuyểnh*

đụ mẹ nó
ý tớ là Ngoan** đó

muốn cởi quần
mãi đến lép xẹp ở góc quán

tớ đã bị Ngoan ám

phải nhờ tối ỏm
tớ
nặn Ngoan
vật nó lên tường
Ngoan tung toé mất dạng
nhưng tuyệt mù đỉnh sương tùm lum
tớ ngoạch
vẹo vẹo
cũng không cởi quần nữa
tiếp theo liên hồi
những chuỗi tớ thấm
hút
và ném
cứ thế thấm hút và
ném

thỉnh khi lào cào hoặc ngất trên cành quất
ặcặc ặc

rất đểu

thêm: thích thú vì Đinh Linh chụp
dùm tớ bộ mặt ngoan
rảnh
ngó Ngoan
có ác ý gì với tớ?

tớ có phương pháp mới
đập vào mặt Ngoan chữ khuyểnh

Chú thích:
*: một chữ không có nghĩa
**: hiểu theo ý của Đinh Linh trong bài “Ngẫm về Ngoan”

© Bỉm

Lý do

đã bao giờ chưa nhỉ
lui tới tới lui
rồi
ngồi
khẽ mỉm cười chờ đợi một lý do
để chết

vì yếu đuối nên lôi kéo những gì bên cạnh tham dự đám tang
thế là cũng hoàn tất
trò chơi cuối cùng
không cần phải dật dây cho các con rối hoạt động
trong buổi chiếu bóng lên tường
ngày cuối cùng
vẫn chưa biết lý do để sống

con cặc không thể được nhắc đến
đã bị phân huỷ
vì chẳng có một lý do nào
để ngỏng
và rốt cuộc
phải lịch sự trong giao tiếp
ngay cả khi gặp Diêm Vương

© Bỉm

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2008

Lỗ hổng hẹp

bật ra khi con mèo nhảy cà tưng lúc chập tối
hôm nọ
tôi ngước mắt qua không kì vọng điều gì
từng cá thể rận nhỏ lộ màu nâu xám
nhẹ nhàng một cuộc diễu hành ngang
mép lỗ hổng
mấy người bạn tôi không - thích - con - mèo

làm - bể - nhiều - thứ
đến hôm nọ
đột nhiên tôi cảm ơn nó

© Bỉm

Đồng hồ báo thức

Nếu nhà ngươi có
một cuộc đua ta
sẽ đưa ra vận động viên cừ
nhất
Đồng Hồ Báo Thức
không tin!
Nhà ngươi hãy xem

thức tỉnh ta lẹ không ngờ
ta mới vặn cót đó thôi
ta mới mộng một giấc đó
thôi
nó đã réo ta dậy vừa kịp lúc
quan tài đậy nắp

© Bỉm

Tĩnh vật

gom đi gom lại
cho
một bố cục cả thảy có năm
thứ một là
chai nước mắm Nha Trang loại đặc
biệt
giá năm nghìn rưỡi
hai
là chai dầu
ăn loại
thượng hạng giá
mười lăm nghìn
rưỡi ba
là nồi cơm điện loại cao cấp
giá một trăm năm mươi nghìn rưỡi
bốn là bút
sắt loại siêu
bền
giá chín mươi lăm nghìn rưỡi năm
là dương vật
loại củ chuối giá hai mươi lăm phút rưỡi

© Bỉm

Tấm gương

hoặc có thể gọi

cái gương hoặc
có thể gọi là
chiếc
gương
hoặc
có thể gọi là bức gương
hoặc có
thể gọi là
...
gọi là tấm gương nghe kêu nhất

© Bỉm

Thớt

bình thường
nó nằm im nó
đắc dụng dùng vào việc chặt
cái gì đó
lúc ấy
nó lấy hết sức bình sinh cống
hiến
nằm
im - hơn - nữa

© Bỉm

Gạt tàn

thích thú nhìn gạt tàn lơ
quơ vài tóp JET lóp
ngóp dưới

thuốc
lào
chỉ đơn giản – cái gạt tàn thuỷ tinh há hốc lơ quơ vài tóp JET lóp ngóp dưới bã thuốc lào trên bóng mờ
chỉ đơn giản
đèn neon
há hốc trên gạt tàn thuỷ tinh lơ
quơ vài tóp JET dưới bã thuốc lào trên bóng mờ

© Bỉm

Bỉm là một danh từ

chỉ một đồ vật
có ích
thấm hút những cặn bã của trẻ
cũng là tên của một người
một nhà thơ
một hoạ sĩ
...
hoặc đại diện cho ngôn ngữ không có nghĩa
Bỉm mới cũng như Bỉm cũ
không dơ bẩn
vì nếu gột cặn bã
Bỉm không thay đổi về ý nghĩa là mấy

© Bỉm

Sọt rác S50

Nếu để ý kĩ
cái sọt rác màu đỏ mang số hiệu S50
sẽ không thấy nó nói gì
về cuộc
đời nó
hoặc về
những gì quanh

Bạn sẽ thấy
rác ở trong nó nhưng



không

phải



rác

© Bỉm

Cái cửa WC

hình như tôi đang ngộ nhận
vào
buổi chiều tầm hai giờ
hôm trước
nghĩ rằng góc trong cùng của nhà vệ sinh
là nơi trốn mặc định
trong khi đó
chỉ có cái cửa WC là hiểu
không cần phải để bảng Nam/Nữ
cái cửa là biện pháp ngăn mùi
hiệu quả
đơn giản
nhất

© Bỉm

Mười lăm ngàn hai & mười ngàn ba

thuật ngữ cũ mèm - mới toanh của dân lòng lề đường
bán dép lào
bán vớ
những đôi dép đắc dụng rẻ rề
rất dễ trượt trân chỗ trơn và ướt
những đôi vớ chỉ dùng kèm
giầy ba ta
thì như chúng có thanh la
thì như chúng có dăm ba...ỡm ờ
mà để ý
chúng khiêu dâm lắm
dáng gọn gàng
rất mi nhon
kể ra chẳng đắt
đủ xài
cứ hàng giống vậy miệt mài đi mua

© Bỉm

Gián đen

Ít khi chúng cắn nhau, nhưng tranh ăn thì vô số. Những ngày đi câu bị ế, tôi biết lý do: miếng mồi không là con gián. Chỉ cần nhắc cái nắp ký ức sang một bên, tôi đã kinh sợ từng đàn dán bò lên từ miệng cống, đen xì và không hôi, nhưng tuyệt nhiên chúng chẳng ngại ngần cắn lông mi tôi, tiếp theo sẽ là con mắt.
Cái ngày ngồi gặm bánh mì nhìn xa không thấy một con gián, nhìn gần - chính nó đang ở vạt áo mục màu cam, tôi đã định bỏ bữa.
Giả như có tình yêu, đích thị tôi đang yêu lũ gián đen. Vẫn áy náy vì chẳng bao giờ tặng hoa cho chúng.
Gián là người tình tôi căm thù cực điểm [lũ chúng tôi không thể giao hợp]

© Bỉm

Thang móm

cái cầu thang móm
rụng
móm rơi, hay mơ thành thang
máy.
Lắm lúc lử đử, người lên người xuống như làm tình lắm lúc tưởng đâu mất hút – không dấu tích mà cũng thật giận nó chung thuỷ không ngờ
nhớ
hôm
kẹt đông kẹt cứng, lóc cóc đi lên thân nó, tuyệt đối
mình không bay qua
không nhảy chân sáo
không vác nó lên vai
nó lầm lì không hát
Mình chẳng ôm nó khi đang mải thở trên cao?

© Bỉm

Cành khô hóng gió

Chẳng còn lạ gì việc người ta ở nơi này mà viết về nơi kia.
Những ngày cuối năm, tự thân cũng không khác điều nêu ra là mấy, song nó đang ngồi trong văn phòng tại Sài Gòn, bật máy lạnh hết cỡ để hoài niệm về
chiều cuối năm
phố núi...
Từng cành Dã Quỳ khô chọc lên trời, gai gai, xào xạc một buổi chợ trước giao thừa khoảng chục tiếng đồng hồ. Cái lam lũ còn vất vưởng trên áo quần những con người đầy mùi nắng gió cao nguyên, vẫn phải khép nép khi các nếp nhăn bánh mật xô nhau lên nụ cười khấp khởi. Để nói về cuộc sống vĩ đại của loài người, ngôn ngữ chỉ còn nước chết yểu. Một bộ phận của loài người ở đây, ngay trong khoảnh khắc này không thể nhận biết, chỉ truyền thống, đủ làm cho họ rạng rỡ, những điều giản dị khó hiểu.
Loài cây Xuyến Chi trước xuân cũng ngoi ngóp thân xơ xác thở và tích trữ dưỡng khí. Việc duy nhất khi đất trời vào tiết cuối năm: phát tán một phần thân thể của nó tới nơi con gió lơ đễnh.
Loài kiến ăn vạ và vớ bở!
Én đua nhau khiêu khích, động cỡn, ngoại tình. Lạc ở đâu về một con vịt trời ngơ ngác cố hót điệu nhạc xuân.
Nó không còn hồi hộp chờ giao thừa như năm ngoái, nó đang lên ba lên bốn, nghịch đất nghịch cát trước nhà...

© Bỉm

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Có gì như

mọi chuyện đều giống nhau
có gì như người đàn bà đẹp
khi đối mặt với ả
mọi chuyện trở nên trầm trọng hơn

những người đàn ông và đàn bà
có gì như ganh tị nhau
cùng xây dựng cuộc chiến
rất thụ động

vây quanh là nhiều thứ khác
vì có gì như
người đàn bà đẹp

đến chính người đàn bà
đôi lúc
vây quanh
im lặng
bật cười
phá bĩnh


© Bỉm

Ở xứ tôi

Ở xứ tôi
mọi loài đều bình đẳng
Loài nào cũng vậy
thức ăn được đưa vào đằng đầu
cứt được đưa ra đằng đít

Ở xứ tôi
chó được ăn chung với người
chó được
đái ỉa cùng chố với
người

Ở xứ tôi
vạn vật đều bình đẳng
Ví như
đường = bờ kè = cột điện = ...
= nhà xí

Ở xứ tôi
mọi suy nghĩ tư tưởng đều
bình đẳng
ai cũng yêu đảng, yêu Bác [mặc dù chẳng hiểu hai thứ đó là cái gì]

Ở xứ tôi
mọi của cải tài sản đều bình đẳng
hầu như được quy là của
chùa

Riêng điều này tôi
thắc mắc
cái đầu và cái đít ở xứ tôi
không bình đẳng
chưa bao giờ tôi chứng kiến hiện tượng

thức ăn được đưa vào từ đằng
đít
cứt được đưa ra
từ đằng đầu ở
xứ tôi

© Bỉm

Làm trò cho bạn

Kiếp ăn mày của tôi những điều bé tí
cũng để bạn vui
khi thấy tôi mất trí xin bạn từng miếng cơm
cả khi tôi ăn mày dĩ vãng bạn cũng đỏ mặt ganh tị
khi tôi cố lượm lặt vài mớ chữ rác rưởi từ sách
tôi thấy bạn lật đật đi mua phế liệu

được thôi

bạn thấy tôi có vài cái tài vặt vãnh
bạn liền tức thì lấy tôi làm ý chí cho bạn
[điển hình là việc hút thuốc lào]

trong làn khói mơ hồ
trước đó - những tiếng kêu ngộ nghĩnh từ điếu cày
làm bạn thích thú
có vẻ ghê gớm

vậy đấy

vậy là tôi ráng rít cho kêu những sợi vàng vàng xoăn xoăn như lông mu
nhìn bạn khoái chí kìa
tôi biết
bạn đang ganh tị với
tôi
vì bạn không thể xấu
xa như tôi
không thể rít thuốc lào thoải mái
bạn đang lên gân để cố định nghĩa tôi định nghĩa bạn

[có lúc bạn khinh tôi nhiều lắm]

thì sao

yêu
lại là yêu
nhưng mà
"yêu ai như yêu
thuốc lào

đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên"

cũng chỉ là để bạn vui
để tôi dần ám tử khí
trước sự thương tiếc của bạn
và tôi tiếp tục ăn mày nơi bạn
tiếp tục làm trò
tiếp tục rít thuốc lào
không ngừng nhảm
cho bạn vui

tôi đang làm trò cho bạn đó
[này bạn,
hình
như bạn tập tành mãi
vẫn chưa hút thuốc lào được
phải ko]

© Bỉm

Giặt đồ muộn

1.
Chập choạng

Lết mặt lầm lì
đường
bụi

Lờ đờ say thuốc lào ngó
đám tiệc tàn
cuộc vui đã bao giờ
bắt đầu!
mà mình cố chấp lẻ loi. Ra vẻ khổ lai quần
lùa bẩn

nhăn răng nhăn trán nhăn cuộc sống
giả vờ toét toe đối diện
sự thương
hại
từ họ

2.
Lết mặt lầm lì
hẻm
con
[nơi ăn và ỉa]

Lờ đờ say thuốc lào
ngó từng cánh cửa
đặc
nhà họ đã bao giờ mở!
mà mình cố chấp đi hoang ra vẻ trầm ngâm lai quần
lùa nước ngập

Nhăn răng nhăn trán nhăn cuộc sống
giả vờ toét toe đối diện chăn màn bốc
mùi
từ mình

3.
Lết mặt lầm lì
chậu
thau

Lờ đờ say thuốc lào
ngó áo quần
rách nát
đã bao giờ sạch
mà mình cố chấp nghiêm trang ra vẻ chăm chỉ lai quần
lùa bọt

nhăn da nhăn mặt nhăn nước xà phòng
giả vờ toét toe
đối diện
cuộc giặt đồ muộn

© Bỉm

Âm thanh từ đó

đ.m.n
thật điên rồ khi tao muốn chộp bắt âm thanh từ đó đặt vào
trang giấy

nghe hỗn loạn
[giản dị]
[bình dân]
[ngu muội]
lũ sóng âm đa hình đa địa đa cường
độ

những thứ bát nháo mà tao từng sùng bái và coi thường
tao vẫn nghe đều đều

khi thành nhảm
lũ âm thanh học đòi
giao hưởng
lũ âm thanh học đòi
"tại vì sao em lại khóa máy"

có bọn say xưa chửi nhau
ngay lúc một
thằng giai trẻ nắn nót cái tai
nghe vọng cổ

còn có bọn
bàn chuyện thưởng thức cuộc sống ô nhục của
bọn nó
khi nhà đài
[H][V][Đ][...]TV [trực tiếp] bọn nó cho
dân chúng nể

vì tất cả lũ nó
đầu đất
lũ chúng nó hèn nhát
lũ chúng nó
không ngừng gân cổ
bài hát ru
gọi bầy
đàn
và chứng tỏ sự ghê gớm của từng đứa

giờ đây
bọn mày nghĩ
thật điên rồ khi
tao muốn chộp bắt âm thanh từ đó đặt vào
trang giấy

© Bỉm

Cái giường

Gã trai đi bụi
hằn học nhìn
Cái giường
im thin thít
còn loang lổ những vết bẩn có dạng một đám tinh trùng bị bắn vội
thân ở trọ gã lùng bùng
mớ dây thần kinh
tưởng tượng trong căn gác lụp xụp này
những năm gã chưa trào đời gã đụ cái gối
cái giường vẫn im thin thít
giật mình trước âm thanh cọt kẹt
gã thấy đôi trai gái đang
tâm sự
sau một hồi
những cử chỉ
động tác hiếp dâm lẫn nhau
dần
xóa mờ vết tinh trùng bị
bắn vội
ngạc nhiên
gã chợt ước mơ làm tình với mụ béo đầu hẻm bỏ quên cái giường
đã trơ trọi
trơ trọi

© Bỉm

Ngớ ngẩn

Tôi ngớ ngẩn đổ tội cho đôi chân ngớ ngẩn trong
vòng tay ngớ ngẩn
Đôi mắt tôi ngớ ngẩn
phờ phạc cãi nhau với núi đồi mây gió

Ngớ ngẩn ở đây
Ngớ ngẩn
Hoa

cành
Ngớ ngẩn

Thinh lặng ngớ ngẩn ồn
ào ngớ ngẩn
Lạnh và vui ngớ ngẩn
như yêu và lãng mạn
ngớ ngẩn
Hình ảnh ngớ ngẩn

Em
ngớ ngẩn tìm em ngớ ngẩn
tìm
ngớ ngẩn
Ngớ ngẩn ngớ ngẩn

Đà Lạt 18/12/2007
© Bỉm

Ngày con số lẻ

Sau 24 giờ đồng hồ thời
gian chạy suốt
tôi bừng tỉnh trước giấc ngủ có thể đây
là sự u mê lại

Một ngày con số lẻ
theo khung định nghĩa
Đã có lúc tôi chỉ thú nói cười về những con
số lẻ chẵn

riêng buổi chiều nay
Tôi đi ra đi vào với nhiều bận
tha hồ lững lờ, tha hồ nhìn ngắm mình trước gương
Tôi mơ hồ sự đơn độc chẵn

Đà Lạt 21/12/2007
© Bỉm

Đêm điên

[Viết sau một đêm thoát thai cái vỏ kén]


Đêm Sài Gòn khi tôi còn tỉnh Người người tung hô tôi tung hô tôi
Đêm nay tôi chết tôi điên hồi sinh
Tôi điên lang thang trên những rổ bánh mì ở "Niu Yoc" những cái "san wích" tổ chảng ở Bắc Kinh
uống rượu "cô nhắc" với khô mực ở Iran...
Tôi điên nhắm tịt hai mắt
cá chân bước phăng khi thành phố trườn ra những bộ mặt họ
đêm điên
những dị biệt loạn luân, sự trống rỗng
đến cả sự trống rỗng
Điều đó làm thằng tôi thích thú
Chỉ bằng một điệu nhảy lạ hoắc không chu kì
họ đã nể tôi điên cực điểm
họ nể sự ngu dốt họ khi tỉnh táo yêu đương[thương]
Tôi điên thò tay bẽn lẽn
tôi điên ngơ nhác
khi đa số chỉ đáp lại bằng khinh
Lực lượng trấn an công cộng xua đuổi tôi điên
lực lượng trí thức ngăn cản tôi điên
đến cả một con đĩ
trước mặt tôi giờ đây cũng thành vĩ đại
Một người da trắng có thằng con đen sì lòi đôi mắt xanh giữa lòng Sài Gòn
nhìn
ngắm
Và trố
trước tôi điên
khi tôi điên
thấy tôi điên
Cho hỏi khí không phải
là tôi điên hay tôi điên?
[Tiện thể gửi lời chào
không thân ái đến loài người đang tỉnh]

19/12/2007
© Bỉm

Bông hoa lăng loàn

Em hỡi, chắc em khó hiểu
rằng tôi lăng loàn như bông
Dã Quỳ vàng khè trước ngõ
Rằng yêu em mà chưa biết
mặt như em yêu Dã Quỳ
dâm ô. Dã Quỳ dâm ô với mặt
trời, mặt trăng, mặt người
tiều phu, mặt tôi. Dã Quỳ
không mùi, luôn nhơn nhởn
cũng thât khó để nhận ra trong
đêm, để em và tôi giao hợp
Một cuộc thoát thai hay
bào thai những suy nghĩ mam dại
Thường thì nó sẽ được mệnh
danh là suy tưởng. Nó mất mùi
và khô như cánh hoa Dã Quỳ
vì ngày dài nắng gió. Chỉ con thú
hoang đêm đêm biết rõ mặt em
như mùi hoa Dã Quỳ. Nó mách bảo tôi rằng
tôi giống một bông hoa lăng
loàn hơn và em đang tới. Em
tới

Tới

khi tôi đang uống say những giọt
đắng trên đường. Đôi khi có vị
cay như rượu. Người đời thấy
tôi khô héo vàng vọt nên thương
gắn cho tôi, áp đặt cho tôi
những thứ vớ vẩn gọi là lãng mạn
Đêm qua, bông hoa héo hắt thủ thỉ
với tôi: nó sướng vì được chết
còn tôi thì đang yêu em
Yêu tâm hồn em
xác thịt em và muốn tớp em
tựa một con thú

Đà Lạt 11/2007
© Bỉm

Nguy hiểm [tường sắp đổ]

Đâu đó, ở Sài Gòn, Hà Nội, Huế và lung lung
trên bộ mặt tôi, bức tường sắp đổ

Mấy tay chơi chứng khoán [cổ phiếu công ty ruồi bu] bận đánh đu,
bận bận quần quần áo áo
mũ mão cân đai

trẻ con viết nghịch: tường đổ - nguy hiểm
trẻ con nghịch mũ mão cân đai, giấy và bút, email và blog
bị đánh đòn, bị cho tiền, bị bị

Trẻ con lang thang viết thơ
lang thang khóc khóc cười cười, viết bậy lên: tường sắp đổ
Hình như đi đi lại lại, đi lại, lại đi, lại đi, đi lại, lại lại đi đi
lại
trẻ con ngồi khóc cười, ngồi chơi và viết lên tường [sắp đổ]

Hôm qua đi đi lại lại thấy thật
tường sắp đổ
...
...
...
ủa kì quặc
hôm nay tường vẫn [sắp đổ]

Sài Gòn 10/12/2007
© Bỉm

Hic

Hic

Tao sống trên đường Trường Sa, và lang thang bên cạnh đường Hoàng Sa
Với tao, chúng chỉ có ấn tượng
là một tụ điểm ăn nhậu [bình dân]
một lò đĩ điếm [bình dân]
những [bình dân] hoang tưởng

Nghe đâu

đó

Biểu tình đòi lại chúng
Hoàng Sa và Trường Sa
Hic
lại tưởng là đòi gái
Hôm nay đòi
ngày mai mất
hôm qua
dâng hiến
ngày xưa anh hùng [nổ cái đùng - khùng]

Mày đòi gì
như trẻ con đòi kẹo
sợ đứa to đầu
sợ đứa côn đồ
sợ đứa quỷ quyệt
ngày xưa dâng hiến
...
Hic

Sài Gòn 10/12/2007
© Bỉm

Giao cảm

Ngay tích tắc này đây, tích tắc
họ, tôi, hắn đang sống. Sự giao
cảm mọc lên từ cái xác thối. Và
đêm cùng tôi reo mừng [có thể
là hạnh phúc]
Khi tôi chợt nhận ra hắn
đang teo bé theo chiều hướng
mất hút. Họ thẩm tra về quê hương
hắn, hắn không nhớ. Họ thẩm tra
về tổ quốc hắn, hắn không nhớ họ
thẩm tra về dân tộc hắn, hắn
không nhớ. Họ thẩm tra về đức
tin của hắn, hắn vô đạo. Họ thẩm
tra về hết thảy những điều họ
muốn thẩm tra, hắn chào
thua. Có một điều duy nhất hắn
yêu hắn, yêu sự mất hút của hắn
và thì thào bằng lồng ngực: tôi
đang vỡ. Lửa hận thù đã cháy
rực, thiêu đốt phiến băng giả
tạo, đồng loại của hắn là người
bạn bè của hắn là thú vật, rừng
hoang và sa mạc. Quê hương
hắn là một hố đen vũ trụ, cha
hắn đã tìm ra cái hố đen ấy. Hắn
ra đời do một vụ nổ thầm kín trong
đêm. Tích tắc này đây hắn quên
đi những phù hiệu họ đính cho
hắn, họ nhào nặn hắn bằng tất
cả những gì lãng mạn và mị dân
nhất. Hắn là hắn - khoả thân như
buổi ban sơ. Tích tắc này đây
hắn đang làm tình với vạn vật
hắn đang làm tình với quê
hương. Hắn đang làm tình
với chính hắn

Sài Gòn 5/12/2007
© Bỉm

Tốt nghiệp

[Viết nhân dịp đi qua một buổi lễ tốt nghiệp của trường ĐH Mở TP.HCM]

Trong không khí cờ, hoa, nhạc
Tôi [kẻ tự đại diện cho cái bang] nhiệt liệt chào mừng các bạn
cũng không quên nhiệt liệt chúc mừng
những ngài nuốt trộm sách trong chuồng
[các bạn đấy]

Thưa các ngài cử nhân, gia đình chúng tôi xin chân thành cảm
ơn
các vị đại biểu [có mặt và vắng mặt]
đại diện các trường [đại học, cao đẳng, trung cấp...]
các thầy cô giáo
các vị khách mời, bạn hữu gần xa [đặc biệt là bạn rượu]
bà con quý phố
họ hàng bên nội
họ hàng bên ngoại
hội phụ nữ
hội phụ lão
các cháu thiếu niên nhi đồng
các cơ quan ban ngành
hội sở tổ chức đoàn thể
các giai cấp
các giới
các công ty
nhà máy xí
nghiệp
các...[mệt quá]

Đã

Đang

Và sẽ

động viên, quan tâm, chăm sóc
giáo dục các ngài
để

Đất nước [đã] tươi đẹp của chúng ta
ngày một tươi đẹp hơn
ngày một giàu có hơn
ngày một xanh sạch đẹp hơn
ngày một ngày một hơn

Sau màn nhảm vừa rồi
tôi xin mời họ
[những kẻ nắm đầu các bạn]
lên bục
vinh dự vinh cho các bạn cái danh
đồng thời trao tận tay các bạn tấm bằng cao quý
[hơi bị khó mua đấy!]
và chúc các bạn thành công

Riêng tôi mong mỏi các bạn có cơm gà ăn đều đều

Tạm biệt

Ý guên
[nãy chưa cảm ơn
đảng
nhà nước
chính phủ
bộ giáo dục]

Xin lỗi đã làm phiền nha!

Sài Gòn 12/12/2007
© Bỉm

Tiếng hú hoang

Chẳng thèm nói mệnh danh tôi là
con sói hoang trong thành
phố. Nhưng với bạn tôi sẽ
cắn tôi như một vết thù xước
mặt. Hoặc như việc bạn đốt
cái cũi bạn đang xây. Bạn đang ăn [hoặc làm chết đứng] cái rìu bạn vẫn tưởng
để đốt sạch rừng, đốt sạch động vật [kể cả bạn] [hoặc như bạn sẽ thành] trầm ngâm cho ngày bạn vinh danh độc thoại

Sự thực thì tôi vẫn [như] hoặc [muốn] thành con sói vì bạn
tôi không căm ghét vì bạn
không yêu thương vì bạn
mặc dù tôi đang mượn danh một con thú cho
sự tồn tại xác thịt của mình
Đồng nghĩa với việc linh hồn tôi là một con quỷ dữ
giảng giải đạo lý cho đời

Giờ đây

Tôi lại đang loay hoay đối diện
với trang giấy [trắng] để biện hộ
và nổi đoá. Rốt cuộc cái thằng tôi
cái con tôi vẫn bành chướng trong
tâm khảm tôi. Tìm cho ra nơi
bắt nguồn của tiếng hú không âm
lượng và âm thanh tự đại
tôi bắt gặp một thứ giống nó
bọn họ tranh luận sôi nổi có
thể là gắt gao. Song sự thực thì tôi
đang bắt đầu hành trình chết. Nhưng vì sự chết của những
cá thể khác tôi phải sống hoặc giả là tồn tại

Dường như

tiếng hú không dứt
tôi tạm gọi là hoang

Sài Gòn 30/11/2007
© Bỉm

Thứ Tư, 9 tháng 4, 2008

Tù mù

Ê

Biết Hoàng Sa – Trường Sa không

Tù mù

Trưa nay, tù mù đáng sợ trước một dĩa cơm
thịt kho hột vịt
đích thị trưa nay tù mù
trước một bữa cơm
lại trưa nay, tù mù khoảng giữa ngày
hi hi hi
tù mù một khoảng sống
tù mù khoảng đất trời [tôi] đang trú ngụ
Giang hồ đồn đại
tụi tàu lấy đất ta
cũng trưa nay
giang hồ đồn đại
tụi tàu lấy đất tàu
trưa nay
tù mù giang hồ
tù mù dân đen
tù mù đất nước
tù mù lãnh thổ
tù mù tù mù
hi hi hi tù


Ê

Đi Bắc Kinh à?...

Sài Gòn 12/12/2007
© Bỉm