phát hiện to lớn
tôi buổi trưa tản mạn và xơ xác
hoá ra ngôn ngữ phải thật kêu thật to tát
những ký tự rỗng tuếch
vài tên nửa mùa
lảm nhảm thì chỉ có nước tự mà nghe
hay cần trở thành triết gia
mang bộ mặt lạnh lùng và hợm hĩnh
thế thì
đành
khi có ham muốn ngồi nhậu với nhân gian
"lên gân em những luồng xoáy đôi mắt
hét vào hư không từ đéooooo"
thế là giải thoát
và em trở nên tiếng nổi như "[l]cồn"
Sài Gòn 2008
© Bỉm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.