Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008

l[nh]ảm 13

luôn có những khó khăn
trong thời đại con người đối mặt với từng cú enter*
sức ì sẽ giết bạn không báo trước
việc tối quan trọng trước khi tan sở
các link** phải luôn suôn, mượt

khi nói một câu quá khó hiểu
chỉ còn nước tự mình đập đầu vào bàn làm việc để chết
dù có nhiều thứ được tìm ra bạn chẳng bao giờ thấy thù hận lịm tàn
thơ cũng sẽ tan biến
ví như tôi là một nhà thơ
tôi chỉ còn nước đi đánh giày kiếm sống

những nhà thơ đi vào mâm rượu
tâng bốc hoặc mắng nhiếc / liệu có thể phớt lờ lời bông đùa từ khách khi hắn mở quán nhậu!
chỉ giả tạo
nhìn mình đi / những bộ mặt quá nghiêm trọng
cả tôi nữa
tôi hỏi giá trị?
chẳng khác nào một miếng dồi chó!

hàng ngày tôi vẫn ấp ủ ước mơ được nổi tiếng
hàng ngày tôi vẫn kiểm tra hộp thư điện tử đều đều
để khẳng định rằng tôi vẫn tồn tại với hình dạng con người
tôi vẫn tự ru mình bằng những âm thanh đến là thối

(*): đi vào một địa chỉ nào đó trong hệ thống máy tính
(**): đường liên kết trong mạng internet

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.