Ít khi chúng cắn nhau, nhưng tranh ăn thì vô số. Những ngày đi câu bị ế, tôi biết lý do: miếng mồi không là con gián. Chỉ cần nhắc cái nắp ký ức sang một bên, tôi đã kinh sợ từng đàn dán bò lên từ miệng cống, đen xì và không hôi, nhưng tuyệt nhiên chúng chẳng ngại ngần cắn lông mi tôi, tiếp theo sẽ là con mắt.
Cái ngày ngồi gặm bánh mì nhìn xa không thấy một con gián, nhìn gần - chính nó đang ở vạt áo mục màu cam, tôi đã định bỏ bữa.
Giả như có tình yêu, đích thị tôi đang yêu lũ gián đen. Vẫn áy náy vì chẳng bao giờ tặng hoa cho chúng.
Gián là người tình tôi căm thù cực điểm [lũ chúng tôi không thể giao hợp]
© Bỉm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.