Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008

Entry* đầu thế kỷ

háng thường toác ra và rộng
háng khép nép chào mời lãng xẹt
Tao đang sống trong bãi rác trực thuộc
thế kỷ hăm mươi mốt
thời mà
lồn dần rỗng
kể cả của đàn bà và thú

trong những năm sau, tao hay bị ám
bởi
những cái đít vẫn hơi khác
dù nghuây nghuẩy
lúc ấy
tao hay bợ lắm
có một cái đít rất giống đít mẹ
tao

Bữa ăn muộn như một con đĩ rạc
lồm cồm trong ngăn kéo tủ trang điểm
lý do rất chỉ vì tao không còn dậy sớm
thời mà thuốc lào lên gân
bảo tồn
tao bị say thuốc lào [mẹ kiếp, cái thứ này hôi như nước đái]

Trong hốc mắt tạo hóa
con người thi nhau đếm lông mày, lông mu
thi nhau đòi nhân quyền
bằng cách đạp lên nhau
đạp lên các loài giống khác
thậm chí đạp lên cỏ
để khẳng định sự to tát
con người không còn vui chơi

con người hủy diệt quyền thú vật của con người
vì nghĩ rằng
thế kỷ này
con người là nguyên thủ của thế giới

Riêng tao là sói
con sói điên hay gặm cỏ
và khóc vì én đêm trêu ghẹo

chào con người
tao đi nhé

*: khoản mục ghi trong nhật ký

Sài Gòn 2008
© Bỉm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.