Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Bông hoa lăng loàn

Em hỡi, chắc em khó hiểu
rằng tôi lăng loàn như bông
Dã Quỳ vàng khè trước ngõ
Rằng yêu em mà chưa biết
mặt như em yêu Dã Quỳ
dâm ô. Dã Quỳ dâm ô với mặt
trời, mặt trăng, mặt người
tiều phu, mặt tôi. Dã Quỳ
không mùi, luôn nhơn nhởn
cũng thât khó để nhận ra trong
đêm, để em và tôi giao hợp
Một cuộc thoát thai hay
bào thai những suy nghĩ mam dại
Thường thì nó sẽ được mệnh
danh là suy tưởng. Nó mất mùi
và khô như cánh hoa Dã Quỳ
vì ngày dài nắng gió. Chỉ con thú
hoang đêm đêm biết rõ mặt em
như mùi hoa Dã Quỳ. Nó mách bảo tôi rằng
tôi giống một bông hoa lăng
loàn hơn và em đang tới. Em
tới

Tới

khi tôi đang uống say những giọt
đắng trên đường. Đôi khi có vị
cay như rượu. Người đời thấy
tôi khô héo vàng vọt nên thương
gắn cho tôi, áp đặt cho tôi
những thứ vớ vẩn gọi là lãng mạn
Đêm qua, bông hoa héo hắt thủ thỉ
với tôi: nó sướng vì được chết
còn tôi thì đang yêu em
Yêu tâm hồn em
xác thịt em và muốn tớp em
tựa một con thú

Đà Lạt 11/2007
© Bỉm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.