[Viết sau một đêm thoát thai cái vỏ kén]
Đêm Sài Gòn khi tôi còn tỉnh Người người tung hô tôi tung hô tôi
Đêm nay tôi chết tôi điên hồi sinh
Tôi điên lang thang trên những rổ bánh mì ở "Niu Yoc" những cái "san wích" tổ chảng ở Bắc Kinh
uống rượu "cô nhắc" với khô mực ở Iran...
Tôi điên nhắm tịt hai mắt
cá chân bước phăng khi thành phố trườn ra những bộ mặt họ
đêm điên
những dị biệt loạn luân, sự trống rỗng
đến cả sự trống rỗng
Điều đó làm thằng tôi thích thú
Chỉ bằng một điệu nhảy lạ hoắc không chu kì
họ đã nể tôi điên cực điểm
họ nể sự ngu dốt họ khi tỉnh táo yêu đương[thương]
Tôi điên thò tay bẽn lẽn
tôi điên ngơ nhác
khi đa số chỉ đáp lại bằng khinh
Lực lượng trấn an công cộng xua đuổi tôi điên
lực lượng trí thức ngăn cản tôi điên
đến cả một con đĩ
trước mặt tôi giờ đây cũng thành vĩ đại
Một người da trắng có thằng con đen sì lòi đôi mắt xanh giữa lòng Sài Gòn
nhìn
ngắm
Và trố
trước tôi điên
khi tôi điên
thấy tôi điên
Cho hỏi khí không phải
là tôi điên hay tôi điên?
[Tiện thể gửi lời chào
không thân ái đến loài người đang tỉnh]
19/12/2007
© Bỉm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.