Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009

Bài thơ thứ nhất (hai)

Trong một đêm gã làm được năm bài thơ văn xuôi thượng hạng. Đây chính là món ăn thối nát của tư duy gã-gã-một kẻ ăn mày dĩ vãng ngay giây phút này. Gã bàng hoàng trước những ẩn ức quá thể riêng biệt. Và, không thể nào biện bạch cho chứng hồ đồ dễ thương của gã-một chứng bệnh di truyền, cơn đau gã bị thừa hưởng từ một phần di sản của bố gã (1), một ít hồi môn của mẹ vợ gã (2), cả những căn bệnh của thiên hạ nào đó, gã nhe răng trong cơn khoái lạc được bốc cứt ăn vã*

(1):cần phải xét nghiệm ADN
(2) ả là một kẻ sở hữu đương nhiên một trạng thái mù lòa trước gã
*: Cứt gì cũng được, nhưng tuyệt nhiên, miệng tôi đầy những cứt

© Bỉm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.