Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009

Bài thơ thứ nhất (ba)

Một tiến trình thụt lùi, được hoạch định bằng sự-lựa-chọn-vô-bổ. Gã biết khoảnh khắc gã vồ chụp được quá khứ một rơi vỡ là khoảnh khắc gã không thể nào thực hiện một chuyển động lý tưởng. Đó chính là sự lựa chọn-thụt-lùi-hiện-trạng, hành động làm gã hồ hởi với sự sự kiện đó - sự kiện mà gã là hung thủ-ngu-xuẩn-nhất-được yêu thương.


© Bỉm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, bạn có thể chửi mình vài câu cho vui chứ.