Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2009

Bé Mít

tôi thường đứng ở ban công cũ,
suy nghĩ về một thời khắc và
một dạng đời sống khác, bạn tôi
thời trung học hỏi lương tháng mày
được bao nhiêu, tôi trả lời rằng
lương tháng của mày tính bằng sự
thoái hóa, nhưng tôi không chắc lắm
đúng là ban công rất cũ nhưng
tôi tưởng như cũng giống bé Mít
cũng có thể không là sự tươi
mới, có thể con tôi đã sống
ở thế kỷ mười lăm, bạn tôi
lại hỏi về những chiếc áo cũ
tôi bảo rằng cũng giống bé Mít
có thể ban công này đang mới
dần để nó sẽ càng ngày càng
tươi mới, như một dạng đời sống
khác, nó đến từ tương lai, rồi
nó sẽ diễn lại tấn trò của
tôi mặc dù tôi không chết sau
vụ đụng xe, tôi sẽ dạy nó
một vài điều rất cũ, rất mới

bé Mít không hề biết những người
rất lạ này, họ là bạn tôi
có thể Mít đã từng là bạn
họ, trong tương lai chăng? hoặc hơn
tôi giặt tã cho con, một bãi
cứt vàng chóe, biết đâu, nó đã
là màu đen, vợ tôi bảo tôi
anh hãy đi đổ rác, miệng nàng
không động, nhưng tôi biết chắc chắn
hàng xóm của chúng tôi thường trông
chờ tôi làm điều đó, họ có
một chiếc máy giặt, họ muốn xài
điện “chùa”, tôi nhớ rõ hai hôm
trước, tôi đi chợ, đã có rất
nhiều mùi, tủ lạnh của chúng tôi
đầy ắp thịt và thịt, tôi nhớ
rõ người đàn bà béo bán thịt
giống hệt người trông xe trong bệnh
viện, tôi đoán, nhà họ cũng có
một cái ban công cũ kĩ, họ
luôn dặn tôi nấu chân giò cho
vợ để có nhiều sữa, và rồi
cái miệng nhỏ nhắn của bé Mít
bú, tôi lại hình dung ra một
quang cảnh lạ mắt, có thể Mít
đang ăn một cọng cỏ đấy, nhưng

đã ba tuần rồi, rốn Mít chưa
rụng, tôi ra ban công và thường
suy nghĩ nhiều về, có thể lắm
một con mèo chẳng hạn, của tôi,
nó bỏ đi khi già rục ruỗng
tôi cũng thường kì cọ cho bé
và cho bản thân, có thể ghét
hoặc lông mèo sẽ thành một cuống
rốn khác, bé Mít ngủ nhắm mắt
tôi biết, bé không hề tính toán
để chào đời, tất cả sự có mặt
của bé, có thể chỉ là do sự
toan tính của chúng tôi, nàng bảo
nó trông hệt như anh, nhưng nó
sẽ diễn một vở kịch khác dù
cho, tình tiết có y hệt như
bây giờ, hệt như ngày hôm nọ
tôi bồn chồn trước phòng chờ đẻ
tôi thấy một ngày nào đó, sẽ
tái diễn, một cọng tóc của Mít
bay bay trong chiều, y hệt như
chiều nay, tôi trông thấy từng bông
hoa trinh nữ, rụng khô quanh ghế

có thể nào, một ngày kia, nó,
con tôi, sẽ ngồi ngay đó, hoặc
một gã trai như tôi, nó sẽ
hạnh phúc hoặc đau khổ, hoặc một
sinh linh sẽ lìa đời, nhưng kìa
tôi đâu có đóng đinh, hệt như
tôi đã bị đóng đinh, một tâm
thế mới, hoặc tái diễn trên ban
công, suy nghĩ về những điều rất
khác, đó chính là ngày hôm nay
Mít mặc áo có in hình một
chú gấu con dễ thương, tôi thì
chỉ biết về tác dụng của mật
gấu, bố tôi đã thấy người ta
lấy mật gấu từ một khoang bụng
đỏ tươi, nhưng khác xa màu kinh
nguyệt của nàng, mẹ tôi cũng có
kinh trở lại, sau khi bà sinh
ra tôi trong, một ngôi nhà đất
khác xa chỗ tôi đang đứng, và
không thể nhìn thấy, một ánh điện
đang chiếu lên đôi chân người đàn
bà mặc váy ngủ hớ hênh trong
căn nhà phía trước, và hàng chuối
bố mẹ tôi trồng khi tôi lên
ba, không thể tái diễn trước mặt
tôi, ngay bây giờ, nhưng rồi thì
tôi cũng không thể diễn lại tấn trò
của bố tôi, ông hút thuốc lào
mà cách nhả khói của tôi lại
khác, thậm chí em trai tôi, nhưng

rồi thì, ai đó sẽ tát Mít
ai đó sẽ thương yêu nó, ai
đó sẽ dạy nó sống, khác tôi
bây giờ, khác cả cách cưng chiều
hoặc ai đó sẽ thay tã cho
con của Mít, một loại tã khác
hệt như Mít bây giờ không dùng
vải màn, mẹ Mít cũng không kiêng
một vài món bổ dưỡng, một vài
động tác tốt, tôi nhìn xa khỏi

ban công, tôi nhớ về điệu bộ,
một dáng đi của tôi trong thành
phố, tôi hình dung Mít là một
cô thôn nữ, thật đặc biệt mai
sau, nhưng mẹ Mít nhất định thắng
nàng quyết chiến thắng trong cuộc đời
mà Mít thì có thể sẽ, khác
đôi mắt nó thao láo, tôi cho
Mít bú bình, mùi nước xả thơm
nhưng khác biệt mùi lúa non, tôi
không nhớ lắm, nó cũng khác mùi
quanh đây, chị tôi làm công nhân
thường dùng một loại nước hoa rẻ
tiền, có thể, sau này Mít sẽ
trồng một giàn Thiên Lý ngay ban
công này, da nó như lúc này
sẽ như cánh hoa Thiên Lý, rất
mịn, tiếng của người đàn bà nằm
cạnh vợ tôi trong bệnh viện vọng
lại, nhưng vợ tôi ngăn, nàng nói
anh hãy kiếm ba bữa cơm, thế
mà tôi thì lãng mạn thế, rồi
một tràng tiếng khóc, có thể Mít
đòi bú, có thể, nó vừa ỉa
có thể nó lạnh hoặc bị muỗi
tấn công, có thể nó mơ về
một gia đình khác, nó hoàn toàn
khác, không nóng như chỗ này, hoặc
không có tiếng xe máy rồ ga
không có tiếng rao của bánh
mì bánh ú bánh bột lọc bắp
luộc thuốc diệt chuột hoặc có thể
nó không quen mùi canh rau ngót
này, bởi nó vừa chào đời, nó
vừa kịp lạ một đời sống khác


Sài Gòn 14/4/2009
© Bỉm

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2009

Một sự kiện vô cùng trầm trọng, một phát hiện quan trọng.

Tôi lấy thí dụ bài thơ của tôi:


Nửa đêm nghĩ về út__




Út ạ, khi cả thế giới đang
làm một số việc thì anh lủi
vào chính giữ sân khấu để trầm
ngâm ngân nga út ạ, thế là...

thế là hôm nay anh rơi vào
vị trí của một người nổi tiếng
rất thật và cũng từ hôm
nay anh thêm lựa chọn được lẩn

[trốn ngay chính giữa sân khấu này]

út ạ, mọi người luôn có một
số việc để làm, bây giờ anh
cũng có một số việc, anh tắm
khuya và tự dưng nghĩ về em

về tình yêu của bọn mình và
anh vẫn đứng giữa sân khấu này
nhiều người la ó lắm út ạ
bọn anh vừa la ó vừa hướng

bọn anh vừa vẫy tay vừa hướng
về một hình tượng không thể hiểu
ừ bọn anh không thể hiểu nổi
chắc rồi, anh đứng chung với họ

út ạ, thật vậy anh không thể
hiểu nổi bầu trời đó là của
bọn anh căn nhà đó là của
bọn anh gió thổi mây bay là

của bọn anh mùi xà phòng đó
là của bọn anh, anh vẫn không
hiểu những gương mặt quen thuộc đến
thế là của bọn anh họ đâu

vẫn đó những cái miệng quen thuộc
đến thế là của bọn anh nhưng
sao anh vẫn la ó và hướng
đấy anh tắm ở giữa sân khấu

cái màu tóc mới thật là đúng
của bọn anh cái màu mắt mới
thật là đúng của bọn anh nhưng
sao anh vẫn hướng phía đó đó

miệng anh mở đồng loạt với bọn
anh và la ó miệng anh mở
cùng bọn anh và nhăn nhó đó
đó đó, nhưng anh đang nói về

tình yêu của anh họ vẫn đứng
đó nói về tình yêu của bọn
anh họ vẫn đứng đó và nói
về tình yêu của anh, của anh

là một đêm, không phải, một ngày,
anh thấy không có gì để kể
về chúng mình út ạ, chúng mình,
dù vậy anh vẫn la ó và

hướng, đó đó, anh thấy tóc nhiều
tóc lắm nhiều tóc em lắm mắt
mắt em nhiều lắm nhưng anh vẫn
đứng giữa sân khấu la ó cùng

tất thảy mọi người bây giờ đã
đúng rồi, họ đã thành khán giả
đúng rồi, họ đã thành khán giả
đúng
rồi
họ
đã-thành-khán-giả


Các bạn copy nội dung bài thơ trên dán vào khung trắng trong trang này http://translate.google.com/ . Sau đó các bạn copy phần nội dung bằng tiếng anh mà hệ thống vừa dịch cho bạn, nó sẽ là như thế này:

Út you, when the world is
do some things he back
into the theater to keep trầm
soaked út ạ Russian bank, is the ...

so today he is to fall
location of a famous
very real and from the
now he is more choice of times

[hide middle stage this]

ạ út, people always have a
to the number, he now
also has a job, he mirrors
up and stop thinking about them

love of self and of the four
he still stands between this stage
many of the very út ạ
bọn he has, in just the

bọn just so he just hands the
an image can not understand
From bọn understand he can not stand
then sure, he shared with them

ạ út, so he really can not
out in the skies of
bọn his house as
bọn he wind is blowing air

of the four he smell that soap
of the four he is, he still
the face is familiar to
so he is of the four where they

still the ones that familiar mouth
as to the of four, but he
Why he still is in and
đấy his bathroom in the middle stage

the new hair color actually is true
he is the four new eye color
it is true of the four but he
Why he still is the direction that

his open mouth with four bulk
and he is in his open mouth
bọn with him and thereby
Therefore, he is talking about

Love them by standing still
about the love of the four
they still stand him and say
of his love, his

a night, not a day,
he found nothing to tell
út them on their run, they themselves,
even so he still is in and

direction, therefore, he found many hair
hair very hairy children Cooling
eyes of the many children he has
standing between the stage of the same

everything, everyone now
right then, they have the audience
right then, they have the audience
right
then
they
have-to-khan-Author


Các bạn copy nguyên phần tiếng anh đó, dịch trở lại tiếng Việt, sẽ được kết quả vô cùng thú vị như thế này:

Ut bạn, khi trên thế giới là
làm một số việc ông trở lại
vào các rạp chiếu phim để giữ trầm
ngâm ut ạ Nga ngân hàng, là ...

vì vậy ngày hôm nay ông là mùa thu
của một địa điểm nổi tiếng
rất thực tế và từ các
Bây giờ anh là sự lựa chọn nhiều lần

[ẩn giữa giai đoạn này]

ut ạ, con người luôn luôn có một
với số lượng, giờ đây anh
cũng có một việc làm, ông tắm
lên và ngừng suy nghĩ về họ

tình yêu của mình và của bốn
ông vẫn còn đứng giữa các giai đoạn này
của rất nhiều ut ạ
bọn anh đã có, chỉ trong các

bọn anh chỉ là để chỉ những tay
một hình ảnh không thể hiểu
Từ bọn anh không thể hiểu nổi
sau đó chắc chắn, ông đã chia sẻ với họ

ut ạ, do đó, ông thực sự không thể
ra trong bầu trời của
bọn mình như là nhà
bọn anh là gió thổi không khí

của bốn anh rằng mùi xà bông
của bốn anh ta, anh ta vẫn còn
mặt là quen thuộc để
và như thế anh là của bốn nơi họ

vẫn còn những người bạn mà quen miệng
như đến bốn, nhưng anh ta
Tại sao anh vẫn còn ở trong và
đấy phòng tắm của mình ở giữa giai đoạn

màu tóc mới thật sự là đúng
ông mới là bốn màu mắt
nó là đúng, nhưng trong bốn anh
Tại sao anh vẫn còn là một hướng mà

mở miệng của mình với bốn số lượng lớn
và anh của ông là mở miệng
bọn với anh ta và do đó
Do đó, anh ta nói về

Tình yêu của họ vẫn còn đứng
về tình yêu của bốn
họ vẫn còn đứng và anh ta nói
tình yêu của mình, của mình

một đêm, không phải là một ngày,
ông được tìm thấy không có gì để nói
Ut chúng của họ chạy, chúng mình,
ngay cả như thế anh vẫn còn ở trong và

hướng, do đó, ông được tìm thấy rất nhiều tóc
tóc rất hairy trẻ em làm mát
mắt của anh ta đã có nhiều trẻ em
đứng giữa các giai đoạn của cùng một

tất cả mọi thứ, tất cả mọi người ngay bây giờ
ngay sau đó, họ có các đối tượng
ngay sau đó, họ có các đối tượng
đúng
sau đó
họ
có-to-khan-Tác giả


Thật là quá hay phải không, chúc các bạn sản xuất được nhiều thơ, cứ đủ một tập thì mang tới để Bỉm in thành sách bán. Cùng làm nha, yeeeeeeeeeeeeaaaaaaaaaaaaahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2009

Nửa đêm nghĩ về út

Út ạ, khi cả thế giới đang
làm một số việc thì anh lủi
vào chính giữ sân khấu để trầm
ngâm ngân nga út ạ, thế là...

thế là hôm nay anh rơi vào
vị trí của một người nổi tiếng
rất thật và cũng từ hôm
nay anh thêm lựa chọn được lẩn

[trốn ngay chính giữa sân khấu này]

út ạ, mọi người luôn có một
số việc để làm, bây giờ anh
cũng có một số việc, anh tắm
khuya và tự dưng nghĩ về em

về tình yêu của bọn mình và
anh vẫn đứng giữa sân khấu này
nhiều người la ó lắm út ạ
bọn anh vừa la ó vừa hướng

bọn anh vừa vẫy tay vừa hướng
về một hình tượng không thể hiểu
ừ bọn anh không thể hiểu nổi
chắc rồi, anh đứng chung với họ

út ạ, thật vậy anh không thể
hiểu nổi bầu trời đó là của
bọn anh căn nhà đó là của
bọn anh gió thổi mây bay là

của bọn anh mùi xà phòng đó
là của bọn anh, anh vẫn không
hiểu những gương mặt quen thuộc đến
thế là của bọn anh họ đâu

vẫn đó những cái miệng quen thuộc
đến thế là của bọn anh nhưng
sao anh vẫn la ó và hướng
đấy anh tắm ở giữa sân khấu

cái màu tóc mới thật là đúng
của bọn anh cái màu mắt mới
thật là đúng của bọn anh nhưng
sao anh vẫn hướng phía đó đó

miệng anh mở đồng loạt với bọn
anh và la ó miệng anh mở
cùng bọn anh và nhăn nhó đó
đó đó, nhưng anh đang nói về

tình yêu của anh họ vẫn đứng
đó nói về tình yêu của bọn
anh họ vẫn đứng đó và nói
về tình yêu của anh, của anh

là một đêm, không phải, một ngày,
anh thấy không có gì để kể
về chúng mình út ạ, chúng mình,
dù vậy anh vẫn la ó và

hướng, đó đó, anh thấy tóc nhiều
tóc lắm nhiều tóc em lắm mắt
mắt em nhiều lắm nhưng anh vẫn
đứng giữa sân khấu la ó cùng

tất thảy mọi người bây giờ đã
đúng rồi, họ đã thành khán giả
đúng rồi, họ đã thành khán giả
đúng
rồi
họ
đã-thành-khán-giả

Tặng út, một trong số những người yêu mà anh tưởng tượng ra khi anh nổi cơn điên nói huyên thuyên và lúc ấy thì anh thực sự là rất vô duyên.

© Bỉm

Thứ Tư, 4 tháng 3, 2009

Đạo đức

Gã dậm chân thình thịch và quát mắng
Gã im lặng và lủi
Gã dạy đời
Gã lắc vòng và vẽ mặt
Gã xin ăn và tiếp tục lắc vòng và tiếp tục múa cột
Gã đi đụ dạo chẳng được xu nào
Tiếp tục đụ dạo
Và suy tư về công cuộc cách tân
Gã dậm chân thình thịch và chửi bới
Gã im lặng và lủi
Gã dạy đời
Gã - một - tên - thi -sĩ - nửa - mùa - tiêu - biểu

© Bỉm

Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009

Bài thơ thứ nhất (ba)

Một tiến trình thụt lùi, được hoạch định bằng sự-lựa-chọn-vô-bổ. Gã biết khoảnh khắc gã vồ chụp được quá khứ một rơi vỡ là khoảnh khắc gã không thể nào thực hiện một chuyển động lý tưởng. Đó chính là sự lựa chọn-thụt-lùi-hiện-trạng, hành động làm gã hồ hởi với sự sự kiện đó - sự kiện mà gã là hung thủ-ngu-xuẩn-nhất-được yêu thương.


© Bỉm

Bài thơ thứ nhất (hai)

Trong một đêm gã làm được năm bài thơ văn xuôi thượng hạng. Đây chính là món ăn thối nát của tư duy gã-gã-một kẻ ăn mày dĩ vãng ngay giây phút này. Gã bàng hoàng trước những ẩn ức quá thể riêng biệt. Và, không thể nào biện bạch cho chứng hồ đồ dễ thương của gã-một chứng bệnh di truyền, cơn đau gã bị thừa hưởng từ một phần di sản của bố gã (1), một ít hồi môn của mẹ vợ gã (2), cả những căn bệnh của thiên hạ nào đó, gã nhe răng trong cơn khoái lạc được bốc cứt ăn vã*

(1):cần phải xét nghiệm ADN
(2) ả là một kẻ sở hữu đương nhiên một trạng thái mù lòa trước gã
*: Cứt gì cũng được, nhưng tuyệt nhiên, miệng tôi đầy những cứt

© Bỉm

Bài thơ thứ nhất

Rất buồn cuời, gã lên gân cho họ. Gã hoàn thành một màn lòe bịp mọi cụ thể hóa suy thoái, mọi xung năng bạo loạn. Gã lên gân cho công cuộc riêng tư, gã làm kẻ bố già dân tộc, gã uống cocacola-pepsi-cafe không đường và một số thứ khác. Gã vừa mua một chiếc tủ lạnh và lủi vào giường tôi. Gã lên gân cho công cuộc uống nước của cả loài người và gào to vào tai tôi:
"sao mày lại tẩy chay tao ra khỏi nó-
-một-kẻ-lưu-vong-ngay-trên-thể-xác-của-chính-tụi-mình."

©Bỉm - Trong một nỗ lực đạo văn tầm cỡ quốc tế